________________________________
"Phong, em có thứ này muốn tặng anh, anh ngồi yên nhé"
Cửu Tuyên Âm đứng lên cô lấy từ túi áo ra một sợi dây chuyền đi vòng ra sau rồi đeo vào cổ anh sau đó gài lại.
"Em chưa từng tặng quà cho ai hết nên không biết anh có thích hay không, nhưng đây là tấm lòng của em nên anh đừng chê nhé"
Đứng từ phía sau hình như cô thấy được trên môi anh đang loáng thoáng mỉm cười thì phải. Khó chịu quá, trong lòng cô bây giờ cảm giác bức bối vô cùng khó chịu.
"Tôi thích lắm, cảm ơn em"
Lý Tuấn Phong kéo cô tới đặt cô ngồi lên đùi mình.
"Lên phòng đi, được không"
Cô còn không nhận thức được lời đó là từ miệng mình phát ra nữa mà.
Đến lúc nhận ra thì cô đã nằm gọn trên giường rồi.
Lý Tuấn Phong nằm đè lên người cô, đôi bàn tay không nhanh không chậm mà tháo từng cúc áo ra. Cô nằm bên dưới vô thức nuốt một ngụm nước bọt, rồi ngại ngùng quay đi.
Sao hồi hộp vậy chứ! Có phải là lần đầu đâu.
"Em không tập trung cho tôi sao?"
Giọng điệu anh nhẹ nhàng lại có chút quyến rũ, anh áp sát mặt mình xuống chạm nhẹ vào trán cô.
Bàn tay thoăn thoắt đã cởi bỏ lớp áo bên ngoài của cô. Anh mơn trớn nhẹ nhàng lên phần da ở bụng rồi trườn lên tới ngực cô.
Cả cơ thể cô khẽ run lên theo từng nhịp tay của anh, cô hơi ưỡn người lên nhẹ. Hai tay vô thức bám lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-dieu-em-khong-the/3744081/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.