Lên đến phòng, Tô Đức cũng phải ngạc nhiên vì An An ở phòng khá rộng.
- Sao lần này em biết tiêu tiền nhỉ? - Anh nhìn cô dò ý.
Mở tủ lấy nước đưa cho anh, cô cười:
- Anh nghĩ em nhiều tiền thế ư? Anh Cường cho em tiền đấy.
- Anh biết ngay mà. Gia Cường chiều em quá rồi đấy An An ạ.
- Vì em ngoan nên được chiều là đương nhiên mà - An An vênh mặt đầy tự hào.
Tô Đức kéo An An ngồi vào lòng mình, đầu đặt lên vai cô:
- Khi nào về nước, anh nhờ bố mẹ qua nhà em nói chuyện nhé! Cũng đến lúc nên kết thúc chuyện rượt đuổi nhau rồi chứ! - Anh thì thầm vào tai cô.
An An đứng bật dậy:
- Để em suy nghĩ đã nhé! Anh có thấy vẫn còn quá sớm để quyết định không? Em chưa sẵn sàng cho việc có gia đình. Còn rất nhiều việc mà em chưa làm xong.
Tô Đức nhăn mặt không đồng ý:
- Cưới rồi anh vẫn cho em được làm những gì em muốn mà. Anh sẽ để em được thoải mái hoàn thành dự định của mình. - Anh cố gắng giải thích.
- Nếu không có trách nhiệm với hôn nhân thì không nên kết hôn. Vì em nhận thấy mình chưa thể có trách nhiệm với anh, với cuộc sống gia đình nên em không thể để anh cứ mãi hi sinh vì em được.
Tô Đức lại gần nắm tay cô, ánh mắt trìu mến thuyết phục:
- Chúng ta đã yêu nhau hai năm rồi, em còn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-ca-troi-bao-giong/2869529/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.