Ra tới sảnh đợi sân bay An An đã nhìn thấy Gia Cường đứng ở đó rồi. Cô bỏ hành lí đấy cho anh Long rồi lao đến ôm cổ anh. Gia Cường dang tay ôm chặt cô xoay vài vòng rồi thả xuống. Hai tay anh xoa má cô:
- Mới đi có 2 ngày sao gầy đi rồi thế này. Lần sau không cho em đi nữa.
Ôm hông anh trai, cô giải thích:
- Không có mà, chắc sáng nay dậy sớm nên hơi hốc hác thôi. - cô dựa hẳn người vào ngực anh mình.
- Cô chủ, cậu chủ đi thôi ạ - Anh Long lên tiếng.
- Anh đừng gọi em như vậy, em đã bảo không thích mà.
- Em đừng làm khó anh ấy. Ông nghe được là anh ấy mất việc đấy - Gia Cường gõ vào trán cô rồi mở cửa xe.
Thời tiết Thượng Hải cũng khá lạnh. An An định mở cửa nhưng cửa đã bị khóa, cô nhăn nhó:
- Anh Long mở cửa xe cho em đi. - Vừa nói An An vừa nhìn Gia Cường vì biết chính anh mới là người không cho cô mở cửa.
- Trời lạnh lắm, mặt mũi em đỏ hết lên rồi kìa, ngồi im trong xe cho đỡ lạnh. - Anh nghiêm giọng.
An An quay ra ôm tay anh, dựa vào vai:
- Nhưng không mở cửa ngắm nhìn bên ngoài em sẽ lại say xe mất.
- Anh mở hé ra cho nó đi.
An An buông tay anh nhìn ra ngoài, đường phố tấp nập quá! Tuyết cũng đã không còn nữa. Gió thổi mạnh nên Gia Cường kéo cô vào rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-ca-troi-bao-giong/2869523/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.