Có lẽ cô cần đi gặp ba mẹ của Tô Đức trước khi mọi chuyện trở nên không thể kiểm soát được nữa. Cô cần giữ lời hứa dù với một kẻ không ra gì. Còn Cao Phong, có lẽ chỉ nên âm thầm đứng sau ủng hộ anh thôi. Yêu đương vào lúc này không phải lựa chọn đúng đắn. Anh cần sự tự do để thoải mái bước đi mà không vướng bận ở cô. Giám đốc Lâm đã nói anh từ chối kí hợp đồng người mẫu cho công ty vì muốn tập trung vào nghề diễn. Cô đã khuyên anh tận dụng các chương trình quảng cáo để trau dồi thêm biểu cảm. Khó khăn thì chồng đống mà suốt ngày anh lo lắng cho cô sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến sự nghiệp. Mẹ nói đúng nếu cô cứ nắm tay anh sẽ chỉ làm cho thuyền anh chưa ra khơi thì đã chìm. Cô cần tạo cho anh động lực để đi tiếp chứ đừng mãi quay lại nhìn xem cô đang đứng đâu mà chùn bước. Cô nhớ anh, có lúc ích kỉ muốn khuyên anh đừng đi đường ấy nữa mà hãy đi cùng mình nhưng lại không thể.
- An An, anh vào được không?
Cô giật mình khỏi dòng suy nghĩ:
- Vâng ạ
Gia Cường vào phòng đặt trước mặt cô một hợp đồng quảng cáo cho một nhãn hiệu trang sức nhưng cô không hiểu ý anh.
- Anh định làm cả mảng này sao?
- Không của bạn anh thôi. Em xem Cao Phong làm được không để anh tác động.
Cầm hợp đồng và kế hoạch xem qua một lượt, cô từ tốn trả lời:
- Anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-ca-troi-bao-giong/2869430/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.