Sau bữa ăn tối, An An xin phép về với lí do bận làm luận án mặc cho Me'lanie năn nỉ đi chơi.
- Tôi đưa cô về được chứ? Dù sao cũng cùng đường tôi về đơn vị.
Chẳng để An An kịp trả lời thì Me'lanie đã đồng ý hộ. Không muốn tranh cãi với bạn nên An An miễn cưỡng đồng ý đi cùng.
Anh ta là quân nhân nên dáng dấp khá cao đi cùng che khuất hết cả cô. Có lẽ cũng cao bằng Cao Phong nhưng đậm người hơn một chút.
- Cô có ở lại Pháp sau khi học xong không?
- Trước mắt tôi sẽ về Việt Nam thăm gia đình trước rồi sẽ quay lại đây sau.
- Chủ nhật này tôi có thể mời cô đi ăn và xem phim được không?
- Xin lỗi, dạo này tôi rất bận. Tuần sau tôi bảo vệ rồi nên cần thời gian một chút.
- Không sao, vậy cuối tuần này tôi sẽ làm việc để tuần sau ra dự lễ bảo vệ cùng cô.
- Tôi nghĩ chúng ta chưa thân thiết đến mức anh cần phải bỏ thời gian vì tôi đâu. Anh cứ lo công việc của mình đi.
- Tôi tình nguyện mà, với cô thì tôi luôn sẵn sàng dành trọn thời gian mình có.
Về đến cửa nhà mình, An An mỉm cười chào Perrie.
- Về đến nhà tôi rồi, anh về đơn vị đi không muộn.
- Tôi có thể gặp lại cô chứ?
- Vâng, thêm bạn cũng không sao ạ. Cảm ơn anh đã đưa tôi về nhà?
- Cô rất đẹp, con gái Việt Nam thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-ca-troi-bao-giong/2869418/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.