An An ngồi hàng ghế đối diện phía bên này sàn diễn với Cao Phong, cô bước đi đâu ánh mắt anh nhìn chăm chú về hướng ấy. Người cô cần phiên dịch là một diễn viên người Pháp. Mặt cô cứ đỏ au khi lần nào ngẩng lên cũng bắt gặp ánh mắt của anh. Cô nhận ra cả Tống Khả đang ngồi cạnh nhưng cũng không dám cười khi cậu ta vẫy tay với cô.
Lần nào bắt gặp ánh mắt cô thì anh chỉ thấy ở đó sự xa cách, thờ ơ lẫn vô cảm. Cô ấy đã thay đổi rồi sao? Ánh mắt ấm áp nhìn anh âu yếm đã không còn nữa. Chẳng tập trung nổi vào buổi biểu diễn, ánh mắt anh luôn dán về phía trước nhìn cô cười nói vui vẻ cùng người khác. Tống Khả thì thầm:
- Anh, đúng là chị ấy phải không? Sao chị ấy lại coi như không quen biết chúng ta vậy?
- Chắc chúng ta nhận nhầm người rồi. An An không phải người như vậy?
Tống Khả cảm thấy lạ lùng lảm nhảm:
- Ngoài khuôn mặt lạnh lùng thì chị ấy chẳng thay đổi gì cả.
Cao Phong thở dài đưa mắt nhìn lại thì bắt gặp đang nhìn về phía mình, anh mừng thầm mỉm cười nhưng chẳng được đáp lại, cô quay ngay mặt sang người bên cạnh. Thái độ của cô khiến anh thấy hụt hẫng thực sự, cảm giác khi gặp lại chẳng vui vẻ hạnh phúc mà nặng nề bức bối trong lòng.
Cô ấy chẳng thay đổi gì ngoài gương mặt lạnh tanh, từ khuôn mặt đến nụ cười vẫn như vậy. Có vẻ cô đã sống rất tốt mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-ca-troi-bao-giong/2869414/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.