Dù muốn giấu Gia Cường nhưng An An lại không đặt được vé đi Bắc Kinh nên đành gọi cho anh nhờ vả. Sau một hồi truy vấn lí do các kiểu thì anh cô cũng đồng ý nhưng với yêu cầu không được gặp lại Cao Phong. Tất nhiên là cô buộc phải đồng ý dù lòng cũng muốn gặp lại. Chẳng hiểu mối quan hệ quen biết của anh đến đâu mà dù các trang bán vé đều báo hết thì anh vẫn lấy được vé hạng thương gia cho cô.
- Đi nhanh rồi về đấy. Anh nể Trí Duy mới giúp cô nốt lần này thôi. Vé đi Hàng Châu anh đã đổi cho rồi nhé! - Gia Cường dặn dò em cẩn thận.
- Cảm ơn anh nhiều, gửi mã vé cho em nhé! Chúc anh ngủ ngon!
Khi có việc gì khó chỉ cần anh trai ra tay là mọi chuyện đều được giải quyết nhanh gọn. Việc đi Pháp của cô lần này cũng do một tay anh lo hết từ giấy tờ, nhà cửa và tiền bạc. Chẳng biết kiếp trước cô tu tốt thế nào mà lại được là em gái của anh ấy nữa. Nghĩ đến anh mà cô thấy hạnh phúc và tự hào.
*****
Xuống sân bay quốc tế Bắc Kinh, cô nhìn quanh xem người Trí Duy nhờ đón mình là ai mà chưa thấy.
Một cánh tay chắc khỏe vỗ vai từ phía sau làm An An giật bắn mình quay lại. Tống Khả tháo khẩu trang ra cười híp cả mắt:
- Chào chị yêu, rất vui được gặp lại chị, còn nhớ em chứ? - Tống Khả xoa đầu cô như một đứa trẻ. An An lùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-ca-troi-bao-giong/2869351/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.