Ngồi chờ lên máy bay, An An tranh thủ đọc nốt cuốn sách mang đi. Mấy ngày ở cùng Cao Phong cô bỏ luôn cả thói quen đọc sách. Giờ này chắc anh cũng đang chuẩn bị ra sân bay rồi, mở điện thoại lên gọi cho anh. Rất nhanh chóng, cô đã thấy anh nghe máy, giọng nói của anh dịu dàng, quan tâm:
- An An à, anh đây - nhớ anh rồi sao? Em đang ở đâu?
- Vâng, nhớ anh thì phải làm sao đây? Em đang chuẩn bị lên máy bay về Việt Nam rồi.
Nghe giọng cô buồn, anh trêu:
- Anh biến đến chỗ em luôn nhé!
An An bật cười, theo phản xạ gật đầu liên hồi:
- Vâng, em đợi anh, sang ngay đi nhé!
Quay sang thấy người bên cạnh nhìn ngạc nhiên, cô thì thầm khẽ gật đầu xin lỗi.
- Sao tự dưng em nói nhỏ vậy?
- Nói to làm phiền người bên cạnh rồi, hình như cứ thấy anh là dây thần kinh vô duyên nhiều lên nhỉ? - Cô vẫn thì thầm.
- An An xinh đẹp của anh mà cũng có người thấy phiền sao. Anh thì đang mong được làm phiền mà không được.
- Rồi sẽ đến lúc anh sẽ tức chết vì bị làm phiền đấy. À, lát anh chụp ảnh gửi cho em nhé!
- Được rồi, anh sẽ cập nhật cho em liên tục được chứ? Nếu em không bận về thì hôm nay đã đưa em đi cùng anh rồi. Anh chỉ muốn khoe với mọi người về người yêu xinh đẹp của anh thôi.
- Anh điên thật rồi. - cô giật mình với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-la-ca-troi-bao-giong/2869320/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.