Tôi vĩnh viễn nhớ rõ ngày đó, nhớ rõ buổi sáng sớm sau cơn mưa kia. Bão táp đêm ấy hung ác mãnh liệt, phá vỡ cửa sổ thủy tinh phòng ngủ hướng nam,mưa làm ướt hết giường, hại tôi một đêm vừa ướt vừa lạnh. Dù trước khira về, người giúp việc đã đóng kín tất cả cửa sổ, nhưng tôi không đoántrước được gió sẽ đánh gãy nhánh cây trong vườn, đập vỡ cửa kính phòngtôi. Phòng của ba mẹ và em gái đều trống, nhưng tôi lại không qua đó.
Tôi đã quen chiếc giường này. Quen với mùi hương của mẹ, dù mẹ đã dẫn emgái rời đi lâu lắm rồi, trong phòng đã sớm không còn mùi hương quenthuộc ấy, tôi vẫn cứ ỷ lại chiếc giường này. Sáng sớm ba gọi điện hỏitôi ổn không, tôi trả lời rất ổn, tôi không thể để ba lo lắng, ba côngtác bề bộn nhiều việc, gần như không có thời gian chăm sóc tôi. Nhưng ba yêu tôi, tôi biết ba muốn làm một người ba tốt, chỉ có điều lực bấttòng tâm.
Mười hai tuổi, tôi có thể tự chăm sóc mình,không tạo thêm phiền toái cho ba. Lúc trước ba mẹ ly hôn, chính tôi lựachọn theo ba, tôi không thể để mẹ biết ba không đủ quan tâm tới mình,nếu không mẹ sẽ mang cả tôi đi nữa. Tôi yêu ba, cũng yêu mẹ, tôi chưatừng hận mẹ, nhưng lại thương xót cho ba, vậy nên tôi lựa chọn ở lại.
Tôi quét tước sạch sẽ thủy tinh vỡ trong phòng. Tìm hộp thuốc để bôi lênvết thương ở khuỷu tay bị kính cắt qua, vết thương nhỏ không có gì đánglo lắng, sẽ không đau. Tôi rót một ly sữa, tìm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-khong-duoc-phep-cu-tuyet/70802/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.