Hắn nói, những gì hắn muốn có được thì nhất định sẽ không buông tay. Hắnnói, chỉ sau khi hoàn toàn khuất phục thì tôi mới có thể tự do. Hắn nói, hắn có thể không từ thủ đoạn nào để đạt được mục đích. Vậy nên, tôikhông được trốn, cũng không thể trốn.
Trừ thỏa hiệp ra, tôikhông còn lựa chọn nào khác. Đối phó với loại đàn ông ngông cuồng tự cao tự đại, chỉ có một cách duy nhất, đó chính là khiến hắn tự động buôngtay. Tôi không phải người phụ nữ đầu tiên của hắn, tin tưởng không phảingười cuối cùng. Tuy hắn ta là người đàn ông đầu tiên của tôi, nhưng tôi tin tưởng cũng không phải người sau cuối.
★☆★☆★☆★☆★☆★☆★☆★☆★☆★☆★☆★☆★
Mưa mùa hạ luôn tới nhanh mà đi cũng nhanh, giống tác phong làm việc ngôngcuồng mạnh mẽ của hắn. Mưa rền gió dữ xong, sẽ để lại khung cảnh hỗnđộn. Nhưng ít nhất, trước khi mưa tạnh hẳn sẽ dần dần nhỏ đi, mềm nhẹ an ủi mảnh đất vừa bị nó tàn phá, còn hắn, sau khi xong việc, không để lại bất cứ một lời nhẹ nhàng ấm áp nào.
Tiếng động cơ dừng trong mưa gió, đèn xe xẹt qua đá cẩm thạch khắc hoa, vụt tắt. Tôi mở cửa xe,đội túi xách lên đầu rồi chạy về phía cửa. Dù khoảng cách không đến hai, ba mươi bước, lại đủ để mưa thấm ướt quần áo, biến tôi thành một chúchuột lột.
Cửa lớn nhanh chóng mở ra, người giúp việc vộivàng kéo tôi vào phòng, hốt hoảng kêu: “Cô chủ, sao cô không ngồi chờtrong xe một lúc?”
Nước mưa lạnh buốt theo tóc mai lướt quagò má tái nhợt vì lạnh của tôi, nhỏ xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-khong-duoc-phep-cu-tuyet/70801/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.