Chiều tối,
- Quá tốt rồi!
Trí Thiện gần như vừa nhảy vào nhà vừa hét lên.
Bà Nguyệt đang bưng rổ rau cũng bị dọa cho hết hồn.
- Mẹ ơi! Con trúng tuyển rồi!
- Công ty nào vậy?
Bà Nguyệt không dấu được nét vui mừng.
Trí Thiện hào hứng kể:
- Chiều nay một công ty giải trí đã gọi cho con, họ nói bên họ có người phát hiện giọng hát của con rất ổn nên họ muốn con tới thử giọng.
- Xem con, mới là thử giọng mà đã phấn khởi như đậu rồi ấy!
- Hi hi, con trai mẹ là ai cơ chứ?. Tất nhiên trước đây chỉ vì sao sáng bị mây che mờ thôi. Chứ giờ nếu con xuất hiện có khi ký hợp đồng ngay vì sợ mất ấy chứ!
- Cái thằng!
Bà Nguyệt lắc lắc đầu, thế nhưng vẫn không quên động viên con trai mình. Bà biết, Trí Thiện chỉ thích đàn hát, vẫn luôn mong được tỏa sáng. Bà không hiểu lắm về nghệ thuật, cũng không đánh giá được khả năng của con mình tới đâu. Nhưng không phải sao? Trong mắt một người mẹ. Các con luôn chính là tuyệt nhất.
Trí Thiện vừa vào tới phòng đã bốc máy gọi cho Tuấn Minh.
- A ha! Có muốn ăn khao không?
- Được được. Anh tới liền nha. Muốn ăn gì?
Trí Thiện vừa huýt sáo, vừa nấu ăn, vốn muốn làm một bữa thịnh soạn công bố tin vui cho cả nhà, nói gì thì nói, trước giờ cậu cũng có nộp tới vài công ty giải trí. Nhưng những công ty lớn như thế này, hồ sơ thực chỉ nộp cho vui. Loại ngay từ vòng gửi xe. Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-dung-co-mo/21173/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.