Trong phòng Trí Thiện, mấy thứ đồ lỉnh kỉnh vứt ngổn ngang
- Cái tên chết bằm!
- Á! Rát quá!
Trí Thiện nhăn nhăn nhó nhó
Thằng Than đi qua cũng bị hết hồn một phen. Nó không thể tin nổi những chuyện đang xảy ra trước mặt:
- Anh hai.. anh cạo lông chân sao?
- Cái này người ta gọi là wax!.
- ??!!!
- Bọn quảng cáo chết tiệt, cái gì mà nhẹ nhàng man mát. Rát chết bà luôn!.
- Nhưng.. anh wax lông chân làm gì?
- Hả?!
Ừ nhỉ.
Trí Thiện mới bàng hoàng nhớ ra. Mình wax lông chân làm gì nhỉ? Sao tự nhiên bị dở hơi vậy nè?!
Nhìn cái chân đã đỏ tới một mảng, Trí Thiện ai oán, là vì mấy hôm nay cái tên bác sĩ nào đó, không thèm chút nhòm ngó tới cậu sao?
Gần một tháng rồi ấy, kể từ cái bữa tối hôm tỏ tình hụt. Bây giờ đã là cuối mùa mưa, chỉ một quãng thời gian ngắn như vậy mà bao nhiêu chuyện xảy ra.
Thứ nhất, hắn không khi nào tới các quán café nghe cậu hát cả. Đám cưới hay bar thì càng đừng nói tới. Một đôi khi hắn sẽ đến đón, nhưng là sau khi cậu hát xong kìa. Có vẻ, hắn không thích cậu đi hát cho lắm, cũng có khi giới thiệu cho cậu các công việc làm thêm lương cao nha. Nhưng cậu từ chối. Như thế này: Cậu là thích hát, là mê hát, muốn trở thành ca sĩ hay idol thì càng tốt. Chứ bắt cậu phải làm mấy công việc sử dụng não tốc độ cao thì thôi đi.
Hắn lại hỏi cậu: Cậu học tài chính cơ mà?!
Học tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-dung-co-mo/21172/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.