Doãn Mộ Tư như không biết tức giận là cái gì, cô nói vọng ra ngoài nhờ người mang dụng cụ để cô dọn dẹp. 
Thư ký muốn giúp cô nhưng bị từ chối, Doãn Mộ Tư đóng của khom lưng dọn dẹp đồ ăn rơi đầy đất. 
"Ra ngoài." - Giọng Lục Vũ Thần lạnh nhạt. 
Doãn Mộ Tư như không nghe, tiếp tục dọn dẹp. 
"Tôi nói cô cút đi." - Giọng nói của Lục Vũ Thần mang đầy sự tức giận và chán ghét. 
Cuối cùng, dồn nén trong lòng Doãn Mộ Tư cũng tuôn ra, giọng nói mang theo sự tức tối:"Rốt cuộc anh phát tiết cái gì, rõ ràng người nên giận dỗi là tôi mới đúng." 
"Anh muốn tôi tham gia tiệc cùng anh, tôi đồng ý rồi. Cuối cùng anh muốn gì, muốn thăm dò tôi? Rốt cuộc muốn tôi phải làm sao anh mới tin tôi?" 
Doãn Mộ Tư nhìn Lục Vũ Thần cũng lạnh nhạt không kém, bước tới lại gần Lục Vũ Thần, ánh mắt nhìn thẳng vào mắt hắn:"Anh không tự tin như vậy sao?" 
Chiếc cằm nhọn tinh xảo của Doãn Mộ Tư bị Lục Vũ Thần nắm chặt, gương măt bao trùm lớp sương lạnh, lạnh lẽo âm u:"Tin cô?" - nói xong hắn liền cười khẩy:"Đêm qua cô dùng Sandy dụ Lục Hân Nghi rời đi, để hẹn hò với Tống Tư Hàn tại phòng riêng… nói đi, hai người làm cái gì bên trong." 
Doãn Mộ Tư không chút sợ hãi, cô không làm gì có lỗi với hắn, luôn luôn trung thành với hắn. 
"Tôi chỉ vô tình gặp Sandy ở đó, còn về Tống Tư Hàn, không phải anh luôn cho người theo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-bang-chu-ac-ma/2909300/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.