Lục Vũ Thần bước vào phòng ngủ, đã phát hiện Doãn Mộ Tư đã dọn đồ ra khỏi phòng của hắn. 
Ánh mắt Lục Vũ Thần trầm xuống, liền nhắn gọi Lục Hân Nghi đến phòng ngủ. 
Lục Hân Nghi nhanh chóng đứng trước cửa phòng ngủ, nhìn thấy sắc mặt Lục Vũ Thần không vui, lạnh lùng mở miệng:"Dọn hành lý của Doãn Mộ Tư, bảo cô ta cút đi." 
Lục Hân Nghi hơi ngơ ra, không phải hôm qua còn vui vẻ mua quà tặng nhét cơm tró vào miệng cô, nhìn Lục Vũ Thần lộ vẻ lạnh nhạt khó gần, khí thế muốn áp bức đối phương, đến khuyên một câu Lục Hân Nghi cũng không dám:"Dạ, cháu hiểu rồi." 
Lục Vũ Thần bước ra khỏi phòng ngủ, tiến về phòng khách khom người bế tiểu Vũ đang ngủ say vào lòng, xoay lưng rời khỏi biệt phủ, ngay cả nhìn cũng không nhìn Doãn Mộ Tư lấy một lần. 
Không bao lâu thì người hầu đến đánh thức Doãn Mộ Tư. 
Cô mở mắt, chưa định thần đã nhìn thấy người hầu đang kéo valy của cô đi ra ngoài phía cửa. 
Còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, người hầu trong biệt phủ liền lên tiếng:"Thiếu phu nhân, đã thu dọn đồ của cô xong, xin mời cô rời khỏi Lục gia." 
Doãn Mộ Tư lập tức tỉnh táo, đưa mắt dò xét như không tin:"Chuyện gì đang xảy ra vậy?" 
Cô gái người hầu trong biệt phủ liền cúi đầu:"Phu nhân, đây là chỉ thị của Lục tiểu thư, xin đừng làm khó chúng tôi." 
Lục Hân Nghi, chắc chắn cô ấy không hề bài xích cô đến mức muốn đuổi cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-bang-chu-ac-ma/2909297/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.