Chỉ là không ngờ, Lục Vũ Thần lại là người thốt ra câu nói này trước.
Vừa rồi khi Lục Băng Thanh chửi một câu "tiện nhân" kia đã lọt vào tai hắn, lần đầu tiên anh muốn chống đối cha anh chỉ vì một người phụ nữ.
Anh ghét cảm giác khi nhìn thấy Doãn Mộ Tư nằm ngủ trên mép giường của Tống Tư Hàn, đó là cảm giác tức giận tột cùng, gần như đốt cháy tất cả lý trí.
Cảm xúc này quá xa lạ, khiến anh thật sự không chịu nổi.
Anh không muốn nghiên cứu đó là cảm giác gì, anh đã từng đặt hy vọng lên cô nhưng lại bị chính cô dập tắt, nên anh sẽ không lãng phí thời gian thêm nữa.
Anh không cho phép bất cứ người nào có thể dễ dàng ảnh hưởng đến tâm tình của mình.
Đăc biệt là Doãn Mộ Tư, con người ngỗ ngược lại không trung thành bên cạnh, chỉ rước thêm phiền phức.
Doãn Mộ Tư im lặng mấy giây, sau đó mỉm cười đáp:"Được."
Câu trả lời tuy ngắn gọn nhưng đầy đủ. Không chút do dự,thẳng thắn và cũng không cần hỏi lý do.
Cô từng nói, kết cục khi cô từ bỏ, chính là sự lạnh nhạt thờ ơ của anh.
Loại cảm giác khó chịu khó giải thích kia lại kéo đến, khiến Lục Vũ Thần trở nên vô lý:"Sao vậy, Tống Tư Hàn đỡ cho cô một phát đạn, cô đang hận không thể ly hôn với tôi sớm hơn."
Sắc mặt Doãn Mộ Tư điềm tĩnh đến đáng sợ:"Tôi đồng ý ly hôn với anh, chuyện này không liên quan đến Tống Tư Hàn hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-bang-chu-ac-ma/2908426/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.