Sáng sớm, Doãn Mộ Tư tỉnh lại, ngửi thấy toàn thân dính rít khó chịu, cô nhớ đến đêm qua, đưa tay sờ trán, nhiệt độ bình thường. 
Nhìn xung quanh căn phòng quen thuộc, tất cả đều như cũ không có gì thay đổi. 
Xem ra, đêm qua chỉ là giấc mộng. 
Doãn Mộ Tư đi vào phòng tắm, vệt đỏ trên bụng đã tan hết, chỉ còn hai vết xước do móng tay. 
Cô nghĩ đến Hàn Thương Nguyên, sau đó lại nghĩ đến Văn Sâm luôn bảo hộ cô, đêm qua Hàn Thương Nguyên bế cô đi, anh ta không nhìn thấy sao. 
Hay là Lục Vũ Thần đã cho rút về tất cả cận vệ. 
Trong lòng Doãn Mộ Tư có chút cay đắng, xem ra lần này cô và Lục Vũ Thần thật sự đã kết thúc. 
Không sao, kết quả này tốt cho cả cô và anh. 
Doãn Mộ Tư mặc một bộ vest sang trọng, chọn một đôi giày cao đế bằng, trang điểm tinh tế trên khuôn mặt, một thân cường thế, giống như không có gì có thể đánh bại cô. 
Cô ngồi ăn sáng trên bàn, sau đó liền gọi cho Trần Chí Kiên một cuộc. 
Trần Chí Kiên lái xe đến Doãn gia, mang cận vệ đuổi tất cả người của Hàn Thương Nguyên ra khỏi Doãn gia. 
"Anh Chí Kiên, sắp xếp cho em mấy người, gần đây em không an tâm khi ra ngoài." 
Là cô đang sợ Hàn Thương Nguyên. 
Trần Chí Kiên gật đầu:"Anh sẽ sắp xếp." 
Rất nhanh, Trần Chí Kiên gọi cho tám người đến:"Mộ Mộ, mấy người này kỹ thuật khá tốt, em an tâm." 
Doãn Mộ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-anh-bang-chu-ac-ma/2908354/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.