*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khoảng 3 tuần để dọn hết đồ cũ, mua đồ mới và dọn lại vào phòng thì công cuộc cách mạng thay đổi mọi thứ cũng xong. Thay vì là màu hồng chủ đạo thì giờ cô thay lại bằng tông màu trung tính, tất cả những gì màu hồng cô đều thay mới, cô còn để thêm vài bức tranh mà cô thích nữa. Bây giờ cô mới để ý, tạo hình này của cô đã để 17 năm rồi, bây giờ cô phải thay đổi nó. Nhưng có một điều đó chính là trong túi của cô không hơn không kém 100 tệ (~33.000VND). Phải làm sao bây giờ????
"A! Mình còn có chị gái nuôi cùng nhà siêu giàu cơ mà. Thế mà lại quên mất" - Tĩnh Anh mắt sáng rực lên
Sau đó phi thẳng xuống nhà tìm Uyển Đình. Đúng lúc Uyển Đình chuẩn bị ra ngoài nên cũng chả hỏi gì nhiều
"Đây. Cứ tiêu đi sau này tôi tính lãi sau"
"Còn tính lãi nữa hả? Sao tôi có thể trả được đây. Tôi chỉ còn 100 tệ thôi." - Tĩnh Anh phụng phịu
"Thế thì sau này tôi đòi lại sau..." - Uyển Đình lí nhí trong miệng
Sau đó Uyển Đình cũng rời đi, để lại một mình Tĩnh Anh đứng đật mặt ra ở cửa. Một lúc sau Tĩnh Anh cũng tỉnh táo lại rồi đi lên phòng thay quần áo. Lướt qua tủ quần áo một lượt rồi Tĩnh Anh lấy ra một chiếc áo len cao cổ màu nâu cùng với một chiếc chân váy kẻ ô ra. Mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ai-em-moi-hanh-phuc/237535/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.