Tác giả: Cửu Thập Lục Quá khứ chậm rãi
Sự việc ầm ĩ đến mức đội tuần phòng kinh thành cũng phải đến giải quyết. Bọn họ chen vào đám đông, vội khiêng Tô Kha đi và bắt luôn cả bốn người khác.
"Tránh ra, tránh đường nào." Người đứng đầu đội ra lệnh.
Dân chúng tuy bực dọc nhưng cũng không dám cãi với quan binh, chỉ lầm bầm than phiền.
"Sao. Chúng ta cũng có mông mà."
"Hắn để mông trần chạy trên phố, đâu phải chúng ta bắt hắn phải làm thế."
"Lại là tiểu nương tử, lại là tiểu quan, còn cả góa phụ nữa. Công tử nhà quyền quý thật ghê gớm."
Đội tuần phòng nhìn cảnh tượng trước mắt, nhất là bộ dạng nửa nam nửa nữ của Tô Kha, cũng muốn bật cười, nhưng vì nhiệm vụ nên đành cố nén, nhanh chóng dẫn người đi. Đám đông có kẻ đã tản đi, có kẻ vẫn thích thú theo chân đội tuần phòng đến tận nha môn.
Trong một góc phố khuất nẻo, Liêu Tử đứng cạnh Trần Quế, chứng kiến cả đám người rời đi.
"Chủ nhân, ngài quả là cao tay, ngay cả cách này cũng nghĩ ra được." Liêu Tử giơ ngón cái lên tán thưởng: "Tuyệt vời."
Trừ góa phụ họ Đường, còn lại tất cả đều bị lôi vào cùng một mớ hỗn độn. Với vở kịch sống động này, cho dù góa phụ có vắng mặt thì mọi người vẫn hiểu rõ bản chất của sự việc. Họ đều biết rằng Tô Kha chẳng phải kén chọn gì, từ trước ra sau, cái gì cũng chấp nhận.
Trần Quế rút khăn tay lau mồ hôi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-tu-quy/3701864/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.