Tác giả: Cửu Thập Lục Quá khứ chậm rãi
Thiếu niên nổi giận quá bất ngờ, khiến tất cả đều ngơ ngác không kịp phản ứng. Mãi cho đến khi ngọn lửa bùng lên thì mọi người mới lần lượt bừng tỉnh.
"Lư Lịch." Tô Kha gào thét, nhảy từ trên giường xuống: "Ngươi điên rồi. Mau ngăn y lại."
Hai tiểu quan cũng lập tức hoàn hồn.
Kẻ đứng gần thì lao tới cướp chân đèn từ tay Lư Lịch, người đứng cạnh Tô Kha thì vội lấy gối dập lửa.
Lư Lịch không tránh né, chỉ chăm chăm dùng chân đèn mà đánh vào kẻ bên cạnh. Sáp nến chảy xuống dính vào tay y, nhưng lúc này máu nóng dâng trào, y chẳng hề cảm thấy đau.
Còn tiểu quan kia thì khác, vừa nhìn thấy chân đèn đã sợ hãi lùi lại vài bước: "Ngươi điên rồi. Ngươi cũng không thoát đâu, muốn chết chung à."
"Các ngươi tưởng sẽ thoát được à." Lư Lịch nghiến răng: "Các ngươi và ta cũng chỉ là một loại mà thôi."
Không muốn thừa nhận thì cũng phải chấp nhận rằng, dù là hầu hạ người khác thì hắn vẫn khác với đám tiểu nương tử kia. Cả hắn và hai tiểu quan này mới thực sự là những kẻ đồng hội đồng thuyền.
Nghe vậy, một tiểu quan khựng lại.
Đúng thế, bọn họ mới là cùng đường cùng lối.
Tô Kha đã tỏ rõ ý muốn đá họ ra khỏi vòng, và người quản sự đến truyền lời cũng nói thẳng: tiểu nương tử thì được đưa vào bằng kiệu lớn, còn bọn họ chỉ là "trò vui cuối cùng" trước khi kết thúc.
Họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-tu-quy/3701863/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.