Editor: Mi Mi
Beta: Ame
Bên tai không hề có tiếng giao tranh hỗn chiến, cảm giác tĩnh mịch xung quanh khiến cho người ta sợ hãi vô cùng, tựa hồ một loại rối hoảng loạn khi mất đi một thứ gì quan trọng lắm. Nhiếp Dao mở mắt, phát hiện mình đang nằm trong một gian lều ấm áp, đau đớn ở vùng tim đã ngừng lại rồi. Hách Hổ ở một bên thấy y tỉnh lại, lập tức nhào tới, vui vẻ nói, “Nhiếp đại ca đã tỉnh, Nhiếp đại ca không sao rồi.”
“Đúng vậy, đúng vậy. Mũi tên không có độc, Nhiếp đại ca đương nhiên sẽ không sao.” Sợ làm ồn đến Nhiếp Dao, Hách Liên vội vãn dỗ ngọt để Hách Hổ ra ngoài.
Nhiếp Dao ngồi dậy, chỉ thấy vết thương trên tay đã được băng bó lại, Nhiếp Anh và A Sửu đều đang có mặt ở nơi này, nhưng lại không thấy bóng dáng của Thiên Lang. Tim y vì thế mà đột nhiên trầm xuống, rốt cuộc hiểu ra cảm giác hoảng loạn chính mình gặp phải lúc hôn mê là cái gì.
“Ngươi đã mê man suốt một ngày.” A Sửu nói.
Tối qua, khi bọn ho tới đây, nơi này đã rơi vào một mảnh hỗn loạn vô cùng, nhưng Nhiếp Anh dụng binh thuần thục, ngay sau khi thấy rõ thế trận liền nhanh chóng ra tay khống chế. Nhưng khi đó Nhiếp Dao đã hôn mê, A Sửu liền đưa y tới tộc Phong Diệu để nghỉ ngơi, chẳng ngờ được y lại ngủ suốt một ngày trời.
“Hắn đâu?” Rốt cuộc nhịn không được nữa, Nhiếp Dao nhẹ giọng hỏi. Sau rất nhiều lần lừa dối, y không trông đợi Thiên Lang sẽ tha thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-tri-phi-ho/49390/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.