Lục vương gia Nhiếp Dao bị “gả” đến xứ xa xôi thành thân với công chúa Khương Nguyệt tộc. Thân là một thư sinh trói gà không chặt bị tống ra sa mạc hoang sơ, Lục hiền vương hết đụng “tình địch” lại đụng kẻ thù nhà vợ, nỗi khổ cứ gọi là thấu tận trời xanh. Vừa mới sang đó được vài ngày, chưa kịp cử hành thì đi lạc đường và tình cờ gặp được công, được coi là tộc trưởng của 1 dị tộc khác, 1 trong 2 dị tộc lớn ở vùng sa mạc. Thụ tự xưng là đại phu đi lạc, mà ở vùng sa mạc thì đại phu rất hiếm, vì thế công dẫn thụ trở về và đối đãi rất tốt.
Thiên Lang- con sói hoang dã của đại mạc chẳng phải kẻ hữu dũng vô mưu. Yêu người là một chuyện, hoàn toàn tin tưởng đặt tính mạng của tộc nhân lên tay người ta lại là chuyện khác. Thế nhưng, hắn lại bằng lòng giao cho người ta tính mạng của mình. Sau, phát hiện ra thân phận thật của thụ, công đưa thụ về tộc nhỏ kia, tuyên bố chủ quyền và bắt từ hôn nhưng thụ lại khuyên công để tự mình giải quyết rồi đuổi công về trước. Công đi được 1 đoạn vẫn không yên tâm, lại quay về kéo thụ đi. Rồi thì gặp ám toán của 1 dị tộc khác, chính là dị tộc lớn thứ hai vùng này.
Trước khi đi hòa thân, thụ được hoàng thượng giao cho nhiệm vụ hủy diệt các tộc để tránh hậu họa sau này bọn chúng ngấp nghé Trung Nguyên. Việc thụ gặp công cũng nằm trong tính toán mà thụ cũng ngầm châm ngòi để 2 tộc lớn đánh nhau. Còn công vốn dĩ đã để ý từ lâu, cũng dần nghi ngờ thụ rồi, đến cuối biết thụ muốn hại mình nhưng cuối cùng cũng không xuống tay được vì quá yêu em, thả cho thụ đi, đôi ta đoạn tuyệt từ đây. Hoàng gia vô tình, liệu chân thành của sói có cảm hóa được lòng hồ ly hay không?
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.