Booker nghe thấy cô nói vậy thì bất chấp Diệp Lang Đình vẫn im lặng, cầm tấm bản đồ đi về phía cô, lần này anh không ngăn cản.
Khi trời vừa sáng, cuối cùng đội hành động quyết định được phương án hành động. Họ chạy tới phòng chuẩn bị đồ ăn trước khi đèn bật sáng, đi về phía đông 1km rồi chờ đợi người đưa đồ ăn đến. Yến Nhuỵ Tiêu đeo tai nghe, khi ngẩng đầu đối mắt với Diệp Lang Đình vừa sắp xếp xong nhiệm vụ. Anh im lặng không nói nhưng ánh mắt không hề rời khỏi cô.
Những người khác trong đội hành động đều đang chuẩn bị bước cuối và điều chỉnh tín hiệu, không ai để ý tới họ. Yến Nhuỵ Tiêu đi từng bước tới gần anh, anh tựa vào mui xe, một chân đứng thẳng, chân còn lại chạm xuống đất, không di chuyển, cứ nhìn mãi. Gió lướt qua mái tóc của anh, chiếc gọng kính đen trên sống mũi cao của anh, môi mím thành một đường thẳng. Nhìn từ xa giống như bìa tạp chí, anh kiêu ngạo và cố chấp giữa đồng cỏ bao la.
Khoảng cách giữa hai người được kéo gần lại vô hạn, gần tới mức chỉ cách cái cúi đầu, Yến Nhuỵ Tiêu giơ tay túm lấy cổ áo của anh muốn hôn anh.
Nhưng Diệp Lang Đình không cho, giằng co với cô, mặc kệ sợi tóc bị gió thổi tung lướt qua mặt mình. Kéo dài mấy phút thì Yến Nhuỵ Tiêu buông lỏng: “Anh có gan đấy.”
Anh bị chọc cười, vươn tay chỉnh lại mái tóc rối tung của cô rồi từ từ trượt xuống từ đỉnh đầu, có một loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-son-dinh-ngoai/3388495/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.