Mặc dù Diệp Lang Đình đã cho phép người đi vào nhưng bảo anh tiếp khách thì không thể. Yến Nhuỵ Tiêu rất có ý thức, tự mình đặt đồ ăn ở tiệm cơm dưới tầng, cầm suất bò Úc đã chiên, một phần chín tái, một phần chín đều, xách hai bình rượu Mao Đài rồi đẩy cánh cửa vốn đang để cho cô.
Chỉ trong một thời gian, anh đã đi tắm.
Cô đi từ cửa vào, đi qua lối vào thì nhìn thấy Diệp Lang Đình khoác áo choàng tắm đứng ở bàn ăn uống nước. Đầu đinh cạo trước đó của anh đã dài ra một đoạn, giọt nước trượt từ sợi tóc ngắn cũn xuống, anh không để ý vừa liếc mắt nhìn sang vừa giơ tay dùng khăn lau qua loa. Sau đó tiện tay chỉ về phía bàn ăn ý bảo cô tìm đại một chỗ ngồi.
Yến Nhuỵ Tiêu dời mắt đặt đồ lên bàn rồi hỏi: “Dụng cụ ăn ở đâu?”
“Không có.” Diệp Lang Đình quay người định về phòng ngủ, đáp lại cô mà không hề quay đầu.
Nghe thấy câu trả lời này, Yến Nhuỵ Tiêu liếc nhìn cái chạn xếp một hàng ly rượu rồi thở dài. Cô tự khuyên mình: Ăn mày thì không được chọn món, cô cam chịu quay về nhà tìm dao và dĩa. Sau khi đóng ngăn kéo, suy nghĩ một lát lại mở ra, hào phóng chọn vài chiếc đĩa đẹp chuẩn bị bố thí cho anh.
Chỉ là lúc nhìn thấy Diệp Lang Đình đi ra khỏi phòng ngủ, cô trợn ngược mắt tới sắp ngược cả lên trời. Buổi tối sau khi tắm rửa xong, người này về phòng ngủ thay áo sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-son-dinh-ngoai/3388469/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.