Lý Côn nhìn thấy Diệp Lang Đình tự mình xách túi đồ siêu thị sải bước ra thì giật mình sững người trên ghế ngồi. Anh ấy đã theo Diệp Lang Đình năm năm và đã thấy anh từng cầm đủ các loại súng, từng nắm giữ biết bao tài liệu minh bạch và không minh bạch cùng với mạng người, chứ chưa từng thấy dáng vẻ xách hai túi đồ, dùng hõm vai kẹp điện thoại nói chuyện của anh bao giờ.
Thời gian anh ấy thất thần thì người phía trước đã sắp đi tới trước xe rồi. Lý Côn xuống xe chạy tới đón.
Diệp Lang Đình đưa đồ cho Lý Côn, tay phải cầm điện thoại tiếp tục đáp: “Tôi biết rồi.” Sau đó ngắt điện thoại, quay người nhìn người chậm rãi đi tới ở đằng xa.
Nói là được bảo vệ nhưng Yến Nhuỵ Tiêu chẳng hề có cảm giác vội vã nào. Vệ sĩ tay sai cho cô xách túi đồ ở đằng trước không hề quay đầu lại còn cô ở đằng sau nhãn nhã vô tư mua khoai lang ăn. Tới khi ngẩng đầu lên, cô liền đối mắt với người đang nhìn về phía cô đứng ở trước xe một cái.
Ánh mắt nhìn nhau không hề có cảm xúc, Diệp Lang Đình không thúc giục, Yến Nhuỵ Tiêu lại càng không vội vã. Cô vừa xếp gọn vỏ khoai lang vào trong túi vừa thong thả đi về phía họ.
Sau khi Lý Côn xếp đồ xong xuôi, anh ấy nhìn người bên cạnh không hề có ý định lên xe nhưng cũng không dám làm gì, chỉ đứng mở cửa xe ở bên cạnh chờ đợi một lúc lâu. Cuối cùng Yến Nhuỵ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-son-dinh-ngoai/3388468/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.