Ngồi trong xe, Trần Tống Mạn luôn bị bao vây bởi một loại không khí yên tĩnh bất thường. Ngay cả người ngồi bên cạnh cô hầu như trầm mặc chẳng nói lời nào, toàn thân tản ra khí lạnh cũng không kìm được mà hạ mắt nhìn cô vài lần. Trần Tống Mạn, quả thật trông cô bình tĩnh đến mức kỳ lạ.
Mà Trương Tiểu Hồng thì quá mức khoa trương, chị ta phòng ngừa vạn nhất nếu Trần Tống Mạn có phản ứng bất thường thì sẽ nhanh chóng ngăn chặn cô lại.
Kỳ thực, Trần Tống Mạn thoạt nhìn rất bình tĩnh.
Hai tay cô luôn đặt trong túi áo bông, khuôn mặt giấu trong cổ áo to đùng, chẳng thấy có biểu cảm gì. Nhưng Trương Tiểu Hồng và Augus không hề biết, lúc đôi tay cô đặt trong túi, đã sớm nắm chặt thành đấm, lòng bàn tay toàn là mồ hôi. Đôi chân khẽ run lên, còn tầm mắt thì luôn nhìn chằm chằm ra cửa sổ. Bởi vì Trần Tống Mạn không muốn bỏ lỡ một gốc cây bên vệ đường, hoặc một ai đó vừa ngang qua.
Quý giá cỡ nào!
Trần Tống Mạn nghĩ.
Đã lâu cô không được quan sát người ta ăn mặc bình thường đi tới đi lui ngoài đường. Mặc kệ bọn họ cô đơn lẻ bóng hay có bạn có đôi, mặc kệ là ai; chỉ cần lọt vào đáy mắt của Trần Tống Mạn thì cô luôn thầm ước mình có thể là họ đang đi trên đường lớn kia.
Trái tim cô đập thật nhanh, thân hình theo sự lay động của xe hơi mà cũng lắc lư theo đó, trong đầu chợt hiện lên vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-lang-lam-benh-nhan-tam-than/2253543/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.