Trác Sở Duyệt nghe Lương Minh Hiên nói xong thì sững sờ hồi lâu, tâm trạng bỗng trở nên rất tốt, cô giơ tay tạo thành chữ "OK" với anh.
Một lát sau, Trác Sở Duyệt nhận được tin nhắn, cô thay đồ thể thao rồi xuống tầng nhận bưu phẩm. Khi quay lại cũng đúng lúc Lương Minh Hiên kết thúc công việc.
Trác Sở Duyệt dùng dao rọc giấy mở gói bưu phẩm.
Lương Minh Hiên hỏi, “Em mua gì vậy?”
“Bút chì và màu nước…”
Cô cầm gói bưu phẩm đến bàn làm việc để sắp xếp lại.
“Em đã thực hiện được bao nhiêu việc trong danh sách em viết trên hình nền laptop rồi?” Anh vui vẻ hỏi.
Hình nền laptop của Trác Sở Duyệt vẫn còn sử dụng bảng kế hoạch cuộc đời từ lớp tư vấn tâm lý ở đại học.
Khi ấy, rất nhiều người viết những mục tiêu ngắn hạn hoặc lý tưởng to lớn, vậy mà người lười như cô lại viết thế này:
1, Học đàn guitar.
2, Học lái xe.
3, Học tiếng Pháp.
4, Học nháy mắt.
Bởi vì từ phòng vẽ tranh đến căn tin thực sự quá xa, rất nhiều lần cô tưởng mình sắp chết đói trên đường tới đó.
“Dĩ nhiên là chưa làm được cái nào.” Trác Sở Duyệt trả lời.
“Bây giờ thời tiết rất thích hợp để học lái xe, chỉ cần em có thời gian thôi.” Lương Minh Hiên nói tiếp, “Trong ba việc còn lại thì anh có thể dạy cho em hai thứ.”
Không thể nào là cách nháy mắt được. Trác Sở Duyệt kinh ngạc hỏi, “Anh cũng biết đàn guitar ạ?”
“Anh có chơi một thời gian hồi học đại học.”
Ồ, chuyện từ mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-lang-cho-ba-bua-com/1809311/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.