Trác Sở Duyệt còn hơi hồi hộp nên vẫn chưa ngủ, vì thế cô mới biết lúc nửa đêm Lương Minh Hiên nhẹ nhàng ngồi dậy cởi áo ra, sau đó lại nằm xuống.
Bình thường nếu không say bét nhè thì cô sẽ không bao giờ đi ngủ mà còn mặc quần áo. Tuy nhiên, Lương Minh Hiên chờ đến khi cô "ngủ" mới làm chuyện này vì anh rất để ý đến cảm nhận của cô, Trác Sở Duyệt cũng phối hợp giả vờ như đang ngủ say.
Đêm nay, Trác Sở Duyệt ngủ không sâu giấc, trời vừa sáng tinh mơ cô đã tỉnh dậy, lúc nhìn thấy người bên cạnh thì tâm trạng cũng không ngạc nhiên cho lắm.
Lương Minh Hiên nhắm hai mắt, hô hấp chậm rãi, bờ môi anh rất mỏng, dù đang trong khoảng thời gian thả lỏng nhưng gò má hơi hóp lại như thể không có lớp mỡ dưới da vậy, trông cực kỳ chín chắn.
Trác Sở Duyệt lặng lẽ xoay người nằm sấp xuống rồi bò đến trước mặt Lương Minh Hiên, cô muốn ngửi hơi thở của anh nhưng lại ngửi thấy mùi dầu gội Hermès, còn suýt đánh thức anh.
Trác Sở Duyệt cầm điện thoại chơi một lúc, khi đặt đầu lên gối, cô lại ngủ thiếp đi.
Trác Sở Duyệt thức dậy lần nữa thì đồng hồ ở đầu giường đã hiển thị 10 giờ 11 phút, cô sững người một lúc, nhìn sang bên cạnh nhưng không thấy người đâu.
Cô bước ra khỏi phòng ngủ cũng không thấy Lương Minh Hiên, nhưng trong nhà có vẻ hơi khác, những quyển sách bị vứt bừa bãi đã được xếp cẩn thận lên kệ sách, tấm thảm trải dưới ghế sofa hình như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-lang-cho-ba-bua-com/1809310/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.