Trác Sở Duyệt khẽ giật mình, “Nhà anh ạ?”
Chỗ ban nãy Khả Nhân xuống xe không phải nhà họ Chu sao?
Giọng điệu Chu Gia Đình khá vui vẻ, “Đúng vậy, nhà của một mình anh.”
Không cần cô hỏi, anh ta đã giải thích luôn, “Anh không thích ở nhà, mấy việc vặt vãnh cũng có thể khiến bọn họ cãi nhau ầm ĩ suốt cả ngày.”
Anh ta cảm thấy phiền phức nhưng Trác Sở Duyệt lại vô cùng hâm mộ.
Cô lên tiếng, “Bởi vì nhà em quá yên tĩnh nên em thích có một chút tiếng ồn trong nhà, em và mẹ đều không có ý kiến gì với những quyết định của bố. Tuy nhiên, mọi người phải cùng nhau thảo luận những chuyện nhỏ nhặt thì mới có cảm giác gia đình.”
Chu Gia Đình cười, “Sau này em sẽ có rất nhiều cơ hội để trải nghiệm.”
Rồi nói tiếp, “Bây giờ đến nhà anh trước.”
Trác Sở Duyệt không muốn dập tắt sự hưng phấn của anh ta, nhưng, “Em hơi mệt, muốn về nhà nghỉ ngơi.”
Anh ta nhướng mày, “Không lẽ ở với anh không được tính là nghỉ ngơi à?”
Cô há miệng nhưng không nói được gì.
Nhà Chu Gia Đình không ở trung tâm thành phố, từ con đường ở chợ nông sản đi vào vẫn còn vài cửa hàng chưa đóng cửa.
Bước ra khỏi thang máy, anh ta mở cửa rồi bật đèn lên.
Trước mắt là một căn hộ chung cư tiêu chuẩn dành cho cán độ lãnh đạo, diện tích không lớn, phong cách trang trí được đơn giản hóa, nhưng căn nhà không sạch sẽ cho lắm, có thể nói rằng nó chưa được dọn dẹp.
Kệ giày chất đầy những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-lang-cho-ba-bua-com/1809293/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.