Hành động của Ngô Đại Lượng như điên cuồng, có vẻ đặc biệt xúc động và phẫn nộ.
Tạ Cát Tường cũng không biết vì sao hắn phải xúc động phẫn nộ như thế, chỉ chờ sau khi hắn an tĩnh lại, mới thấp giọng nói cùng Triệu Thụy vài câu.
Triệu Thụy nhăn mày lại, lạnh giọng mở miệng: “Ngô Đại Lượng, ngươi giết ai?”
Ngô Đại Lượng nghẹn ngào một tiếng, thiếu chút nữa hít thở không thông, cứ cứng đờ như vậy chống đỡ ở nơi đó.
Tạ Cát Tường luôn cảm thấy Ngô Đại Lượng phản ứng rất kỳ quái.
Cụ thể kỳ quái ở nơi nào, rồi vì sao lại kỳ quái, nàng không nói rõ được, nhưng sâu trong nội tâm, nàng vẫn luôn chăm chú nhìn Ngô Đại Lượng.
Ngô Đại Lượng không hé răng, Triệu Thụy lại không có nhiều kiên nhẫn như vậy.
“Ngô Đại Lượng, ngươi cũng biết vừa rồi ngươi đã thừa nhận phạm vào trọng tội giết người, mặc dù ngươi không nhận tội, Cao Đào Tư cũng có thể theo chứng cứ cùng manh mối tra ra người chết?”
Triệu Thụy nhàn nhạt nói: “Nói thật với ngươi, người chết đã xuất hiện.”
Ánh mắt Ngô Đại Lượng mơ hồ, sắc mặt trắng bệch, đôi môi khô khốc run run, hắn do dự nửa ngày, cuối cùng mới nói: “Là…… Là Kim nhị cô nương.”
Giờ Dần (3g - 5g sáng) ngày hôm qua sau khi tan làm, Ngô Đại Lượng lập tức trốn chạy ra khỏi kinh, hắn không có khả năng biết vào buổi chiều mới có báo án Kim gia phát hiện người chết, Kim nhị cô nương chết, hiển nhiên hắn đã sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-kinh-khue-sat/2543910/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.