*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Dâu
Tôi đột nhiên hắt xì một cái, sau đó nói với Triệu Thụy Lam, “Xin lỗi, cảm lạnh mất rồi. Ngươi nói gì ấy nhỉ?”
Người đẹp cười cười nhìn tôi, “Ta nói Lý…”
“Hắt xì!”
Triệu Thụy Lam lập tức xoay người đè lên tôi, ngón tay thon dài mềm dẻo bóp mũi tôi, “Có giỏi thì hắt xì thêm cái nữa đi.”
“A hông hải Oài Hi.”
“Người chạy khỏi Lý gia ba tháng trước là ai?” Người đẹp không buông tay.
“A hông iết.”
“Ngươi không biết?”
“Ưm.”
“Không biết thật không?”
“Ưm!”
Người đẹp lại vươn thêm một bàn tay nữa bịt miệng tôi, cười gian ám chỉ cho mi ngạt chết luôn đi. Tôi đành phải “A a” xin hàng.
“Ngươi cũng cài người vào Lý gia à?”
Người đẹp cười nhạt không đáp.
… Thằng cha này đáng sợ ở chỗ tua rua của ổng vươn đến hết các mặt xã hội rồi, lúc nào cũng có thể chỉ vào mi nói: “Cẩm Y Vệ, bắt lấy.”
Tôi trầm mặc một lúc, sau đó hỏi, “Ta nói ta không phải Lý Hoài Hi, ngươi tin không?”
“Tin.”
“Hả?”
“Chuyện thuộc hạ của mình nói, ta luôn tin, ngươi nói không phải, thì là không phải.”
Tôi quả thật rất muốn khen cái thái độ nói dối không hề lo lắng không chút chậm trễ này của anh ta.
“Ta còn mong là ngươi không phải.” Mỹ nhân nhẹ nhàng vén tóc mái, “Xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-hoai-tich/2464231/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.