*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Dâu
Một người sau khi đã có xe (lừa) có nhà có tiền rồi thì muốn gì nữa? Hửm? Tìm phụ nữ ư? Xem chút tiền đồ của thím đi kìa!
Tôi nghĩ đến chuyện khác còn quan trọng hơn nhiều.
Có một thứ gọi là “quan trường”. Quan trường đến từ chế độ thi khoa cử, dưới thời đại của người đọc sách này, mục tiêu theo đuổi duy nhất, ấy là làm quan. Cái gọi là “thư trung tự hữu nhan như ngọc, thư trung tự hữu hoàng kim ốc”, chỉ cần làm quan, thì sẽ có mỹ nữ và tiền tài. Quan trường có chế độ hệ thống hành vi và đạo đức tiêu chuẩn, người vừa vào quan trường, liền như xâm nhập Bàn Ti Động, cả đời vòng vèo rối rắm.
(*) trong sách có mỹ nữ, trong sách có vàng bạc châu báu
Triều đại thay đổi, quan trường lại bất biến, tôi muốn nếm thử mùi vị quan trường này.
Lần trước hỏi Bách Lý Du quốc hiệu, nói là “Kỳ”; hỏi có khoa cử không, đáp là có, thi hương, thi hội, thi đình chẳng khác trong lịch sử ghi lại là bao.
Nhưng con đường khoa cử lại có chướng ngại thật lớn.
Chưa nói đến chuyện viết văn trong trường thi, khả năng của tôi đọc hiểu cái đề thi đã miễn cưỡng lắm rồi. Hồi còn đi học từng đọc được đề thi của hai đời Minh Thanh, hoang mang rối rắm, khó đọc khó giải, thật là một lời khó nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-hoai-tich/2464185/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.