*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Dâu
Bách Lý Du lúc này đang ăn mì ven đường, vừa mới húp một ngụm canh, thấy tôi cưỡi lừa, đầu tóc rối tung, sặc không kiềm lại được, phun hết lên mặt chủ quán.
“Tiểu Yến!” Cậu ta luống cuống tay chân làm đổ bát, va đổ khay đũa, đụng ngã ghế, đạp lên con mèo bên chân, “Xảy ra chuyện gì thế?!”
Tôi quay lại, lau mồ hôi, “Tức quá! Bị người xấu bắt nạt.”
“Ai lớn gan chó như vậy…”
Lúc này đột nhiên có 7, 8 người lao ra từ lối rẽ, chỉ vào tôi kêu lên, “Chính là hắn! Đừng để hắn chạy thoát!”
Í! Không thể nào!!
Tôi kẹp bụng lừa, xoay người bỏ chạy, Bách Lý Du í ới đuổi theo, “Tiểu Yến! Ta đã bảo ngươi đừng có mà tùy tiễn cưỡng đoạt phu nam đàng hoàng mà, sao ngươi lại không nghe vậy!”
“Ngày thường ta chơi trò lưu manh đâu có đùa ra động tĩnh lớn như vậy đâu! Hôm nay vận khí không tốt đụng đến một kẻ giữ gìn trinh tiết!”
Cậu ta nhón chút thời gian quay lại nhìn thoáng qua, “Tiểu Yến sao phẩm vị của ngươi ngày càng kém vậy, cái tên dẫn đầu kia trông như Chung Quỳ, thế mà ngươi cũng cưỡng cho được!”
(*) Chung Quỳ: là người thời Đường Minh Hoàng, thông minh tài giỏi, nhưng vì diện mạo xấu xí nên lúc lên điện ứng khảo bị xúc xiểm, tức giận đập đầu vào cột chết, Ngọc Đế biết chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-hoai-tich/2464183/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.