🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Edit: Dâu







Vận may của tôi quả thật rất tốt, mới tỉnh ngủ đã có một thợ săn trẻ tuổi cứu chúng tôi lên, hóa ra hố này là cậu ta đào.



Tôi vừa thấy gương mặt của cậu thanh niên này (đẹp giai cực),trong tích tắc đã có một ý hay.



Cậu ta mặt đầy áy náy, nói “Xin lỗi xin lỗi”, đưa chúng tôi về nhà.



Chân Xuân Vân quả nhiên bị thương, sưng vù lên. Tôi cho cô bé ăn một chút rồi dỗ đi ngủ.



Tôi ăn ngấu ăn nghiến đến no căng bụng. Lại lau mặt, uống nước, phủi phủi bụi, ngồi xuống, ngoắc ngoắc tay, tra hộ khẩu.



“Ngươi tên gì?”



“Thường Bảo.”



“Bao tuổi?”



“Mười sáu.”



“Cha mẹ đều ở đây sao?”



“Mất rồi, chỉ còn bà thôi.”



“Bà đâu?”



“Lên chợ rồi.”



“Bình thường kiếm sống thế nào?”



“Trên núi bắt con hươu con hoẵng gì đó, với có vài mẫu đất nữa.”



“Cưới vợ chưa?”



Thằng bé thộn mặt ra, đỏ bừng lên, “Chưa… chưa có…”



Tốt ghê, đủ tư cách.



Tôi cực kì nhiệt tình bắt tay với cậu ta, “Muội phu!”



“A!!?”



“Suỵt ——” Tôi ý bảo cậu ta nhỏ giọng, “Thường Bảo à, ngủ bên trong chính là muội muội của tại hạ, tên Xuân Vân, tuổi xấp xỉ ngươi. Ngươi nhìn dáng vẻ chúng ta, là biết trong nhà gặp khó khăn mới thoát ra được. Tại hạ sống ngày nào hay ngày nấy, dù có chết,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-hoai-tich/2464171/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Yến Hoài Tích
Chương 5: Diễn trò ủy thác
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.