Đám ác nô kéo ta ngã trái ngã phải, chỉ nghe đầu bánh bao Xuân Vân ở đằng sau nghẹn ngào khóc thành tiếng. Ây chà các ngươi làm vậy là không đúng rồi, sao lại làm cho em gái bánh bao khóc thế hử? Nhìn xem, thật đáng thương.
Bảy cong tám quẹo vào một gian đường phòng, cái mà bây giờ chúng ta gọi là phòng khách đó.
Trong phòng, mọi người ngồi ngay ngắn trông như cuộc họp thường ủy, ngồi ghế trên là một bà già mập mạp, xem ra chính là lãnh đạo lớn nhất của nơi này, lão tổ tông trong miệng nha đầu kia, bà nội ta. Bên người bà là mấy người phụ nữ, đoán chính là mấy thái thái tiểu thư kia.
Ta còn chưa đứng vững, một bàn tay đã vung qua, ta không tránh, vững vàng chịu một cái tát. Xuân Vân kêu lên, ta ngẩng đầu nhìn, đánh ta chính là một cô gái trẻ, trông cũng không quá đẹp mắt, lông mày nhỏ dài, xương gò má cao, dáng vẻ không xấu xí nhưng rất cay nghiệt.
“Cái tát này là ta thay lão tổ tông đánh, ai cho tiện chủng nhà ngươi nhìn chằm chằm lão tổ tông!!” Cô ta xoay người nói với lão thái thái, “Lão tổ tông, tôn tức thay ngài giáo huấn tiện chủng này một chút.”
Ồ, vợ của Lý Hoài Thương. Chắc mới vào cửa, không được mấy bà bà yêu thích, chẳng trách phải đi làm chuyện này để lập công. Nhưng mà, không phải mấu chốt a.
Lão thái thái ác độc liếc ta một cái, “Đánh hắn làm cái gì, bẩn tay. Ngọc Trinh ngươi lui ra, dạy dỗ người nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-hoai-tich/2464168/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.