Editor: Lạc Thủy
Beta – reader: Lạc Thủy
Trữ Sính Viễn đau đớn dần thanh tỉnh lại, mờ mịt mở to đôi mắt, hắn phát hiện chính mình đang nằm úp sấp trên giường. Toàn thân giống như bị xẻ đôi, khó nhịn khỏi đau đớn, nhất là ở trên lưng, chỗ đau nhức đó như bị rát phỏng chỉ muốn xé rách hắn. Trữ Sính Viên cắn răng, miễn cưỡng nghĩ muốn xoay người, hơi hơi động, đã khiến hắn đau đớn đến nỗi không thể nào chịu đựng được mà phải dừng động tác, đồng thời cắn chặt môi cố nén tiếng rên rỉ thoát ra.
“ Đừng nhúc nhích.”
Thanh âm vô cùng lo lắng cùng cánh tay ôn nhu ngăn trở động tác hắn, sau đó cánh tay y với tới người hắn, mềm mại kéo hắn lại, thật cẩn thận, hắn bị ôm lấy, thay đổi phương hướng, nghiên thân mình tựa vào vùng ngực ấm áp. Một chút cũng không đè nặng đến vết thương trên lưng.
Trữ Sính Viễn ngẩng đầu, chống lại con ngươi tràn đầy đau đớn của Tham Hãn.
“ Tham Hãn, ” Hắn nhẹ nhàng kêu lên một tiếng, lại không biết phải mở miệng thế nào, chỉ đành bình tĩnh nhìn chăm chú y
“ Uống dược đi, ngươi bị thương rất nặng.” Tham Hãn một bên cầm lấy chén dược, đưa đến bên miệng Trữ Sính Viễn.
Trữ Sính Viễn cúi đầu đem ngụm dược đắng nuốt vào, yên lặng không nói gì.
“ Cùng ta đi thôi, Viễn, ngươi, ngươi cứ như vậy nữa thì sẽ chết mất, ta, trong lòng đau lắm.” Tham Hãn lấy khăn tay thay Trữ Sính Viễn lau đi vết thuốc ở khóe miệng, thanh âm thoát ra mà run rẩy.
“ Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-hoa-tuyet/90009/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.