Khi Tống Lai Yên lớn dần, nơi riêng tư ngập nước đẹp đẽ cũng sẽ trở nên chín mọng mị hoặc hơn, có lẽ khi đó màu sắc cũng sẽ sậm hơn. Hiện giờ, bộ phận sinh dục của thiếu nữ lúc mười lăm tuổi vẫn còn nhỏ xinh, bóng loáng, tươi mới, thuần khiết, bao vây lấy môi lớn trông đặc biệt no đủ nở nang, một loại cảm giác đối lập đan xen, khi thì ngây ngô non nớt, rồi lại có khi sắp nở rộ thành thục.
Tuy tử cung và âm đạ* non mềm đang ở thời kì phát dục nhưng chúng cũng đã có thể tiếp nhận sự xâm nhập của người khác phái, cho dù là nếp uốn giàn giụa d*m thủy hay miệng huyệt mấp máy đều đã trải qua khúc dạo đầu.
Mạc Nhiên không thâm nhập âm đạ* quá sâu bởi nơi kia thật sự quá yếu ớt, có cảm giác chỉ cần moi móc mạnh một chút nó sẽ bị rách. Vì thế nên anh dừng lại ở môi â/m h/ộ cô khá lâu, vuốt ve nếp gấp môi lớn, rồi ấn nhẹ môi nhỏ, cảm nhận thứ chất lỏng dính nhớp tràn ra, và có khi ngẫu nhiên đầu ngón tay anh sẽ lần mò đến hạt đậu phía trên, khảy khảy vân vê cục thịt nhỏ cứng rắn đó.
Dưới bàn tay săn sóc của anh, cơ thể thiếu nữ mơn mởn dần trở nên mẫn cảm. Â/m đ/ế chính là nơi nhạy cảm nhất, nên mỗi khi bị chạm vào, tiếng khóc nũng nịu của cô liền sẽ cất cao lên. Trong mắt Mạc Nhiên, Tống Lai Yên hệt như một con búp bê Tây Dương tinh xảo đáng yêu, làm anh nổi lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-hoa-duc-nhien/3718315/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.