Cô ngẩng đầu lên từ trong khuỷu tay, ánh mắt vẫn còn mê mang, một lúc sau cô mới thấy rõ người đang gọi mình.
"Chung Hành, cậu gọi mình có chuyện gì à?" Cô hỏi bằng giọng mũi đáng yêu.
"Cậu không đi rút thăm à? Mình thấy người đại diện của các lớp khác đều đã đi gần hết rồi kìa."
Tống Lai Yên quay đầu lại nhìn đồng hồ treo tường, chỉ còn mười phút nữa là hết giờ nghỉ trưa, không ngờ cô lại ngủ đến tận hai mươi phút, rút thăm cũng sắp kết thúc rồi!
Chung Hành chạy theo sát phía sau Tống Lai Yên. Thể lực cô ngày thường không được tốt, hôm nay lại bỏ bữa trưa nên chưa đến ba phút cô đã thở hổn hển, chân bước loạng choạng như sắp ngất xỉu.
Thấy vậy, Chung Hành liền dừng lại mua cho cô một chai nước tăng lực: "Cậu có sao không? Mật cậu trông nhợt nhạt quá."
Đúng thật là giờ phút này mặt cô trông rất đáng sợ, mặt tái nhợt, không có chút máu, bụng thì đau thắt lại, cảm giác như có thứ gì đó muốn trào ra. Ngẫm lại vì sắp đến ngày nghỉ lễ nên dì cả đúng giờ mà gõ cửa, trách không được hôm nay cơ thể lại suy yếu hơn hắn mọi ngày.
Chung Hành nắm chặt cổ tay cô, kéo cô về phía trước nhưng cô cười trừ muốn vùng ra: "Không cần đâu, mình tự đi được rồi."
"Cậu đừng cậy mạnh, xem bộ dáng hiện tại của cậu kìa, một cơn gió cũng có thể thổi bay cậu đấy."
Có sáu lớp của khối 10 đến trễ vắng họp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-hoa-duc-nhien/3718296/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.