Thất Thất oán hận mắng Nhị Ngưu tử, hiển nhiên mắng như thế nào dướiđôi mắt mình cũng không làm nên chuyện gì: Không có chỗ ở, mưa như trước vẫn còn rơi xuống, sắc trời đã muốn càng ngày càng đen!
Thất Thất không thể không cào lấy đầu, bắt đầu suy nghĩ mình về saunên ở nơi nào, dùng cái phương thức gì tiếp tục sinh tồn? Chẳng lẽgiống như mỗ mỗ vậy bắt độc trùng đến hiệu thuốc bắc đổi chút đồ ăn?
Doãn Trường Ninh đứng ở cửa sổ, phương hướng này của hắn vừa vặn cóthể nhìn đến chỗ Thất Thất đang ngồi, hắn thấy Tô Tử Nho hỏi qua ThấtThất, còn để cho người ta cho Thất Thất bánh bột ngô, sau đó nghe QuảnPhong ở bên tai nhỏ giọng nói:“Phía sau Tô Tử Nho kia chính là VươngQuốc Khánh!”
Doãn Trường Ninh gật gật đầu, thấy sắc trời chậm rãi đen, Thất Thấtnhư trước ngồi xổm nơi đó, dường như chuẩn bị ở chỗ này ngồi qua đêm,ngẫm lại Tô Thất Thất này nếu thực không phải gian tế, trên người lạikhông có xu nào, dường như cũng chỉ có thể ở nơi này qua đêm.
Doãn Trường Ninh đang nghĩ tới, chợt thấy một tiểu ăn mày hướng lạiđây một phen đoạt lấy bánh trong tay Tô Thất Thất, Tô Thất Thất phản ứng lại, thoáng cái vọt qua, Doãn Trường Ninh gặp Thất Thất cùng tiểu ănmày kia đánh nhau lắc lắc đầu, hắn vừa không tin tưởng Tô Thất Thất làThái Thường tự Nhị nha đầu gì, cũng không tin tưởng Tô Thất Thất là muội tử ruột của Tôn Thiếu Bạch gì, nha đầu đen thui xấu xí này không biếtlà kêu “Thất Thất”, hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-chi-tram/1957136/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.