Khóc một hồi lâu, Thất Thất đứng lên, lau nước mắt, phi thường có chí khí lại còn nghiêm túc lấy ra cuốn sách nhỏ của mỗ mỗ nhìn xem, chínhlà nàng biết chữ không nhiều lắm, xem đến da đầu nàng run lên, hai mắtphát khô, cũng không lật hết hai trang, lại có chút nổi giận buông sách, sau đó nghe được thanh âm có người gõ cửa, Thất Thất vội cất sách, mởcửa ra vừa thấy là Lôi Nhân, lập tức thay khuôn mặt tươi cười nói:“LàLôi đại nhân!”
Lôi Nhân có chút cà lăm kêu một tiếng “Tiểu… Tiểu Lăng cô nương” Sauđó mới nói:“Ta không nghĩ tới sẽ ra ngoài lâu như vậy, cho nên….”
Thất Thất nghe xong nước mắt lại không chịu thua kém muốn chảy ra,nhưng nàng liều mạng nhịn xuống, mặc dù đối với Lôi Nhân cực kỳ bất mãn, nhưng không nghĩ tới Lôi Nhân sẽ đến xin lỗi với nàng, ổn định tâm thần mới rưng rưng cười nói:“Lôi tướng quân nói quá lời, việc của Lôi tướngquân đều là đại sự, Tiểu Lăng là người thô tục, không dám nhọc Lôi tướng quân nhớ đến!”
Lôi Nhân nghe xong thở dài mới nói:“Đây thuốc ngoại thương rất tốt,ngươi… Nghỉ ngơi cho tốt đi!” Nói xong đem một cái chai thuốc đưa choThất Thất liền xoay người đi rồi.
Thất Thất vẻ mặt tươi cười đóng cửa lại, sau đó đem cái chai thuốc kia theo cửa sổ ném ra ngoài.
Thất Thất không biết Doãn Trường Ninh mang theo tùy tùng đến Ngôthành làm gì, đương nhiên cũng không dám hỏi hắn tới làm cái gì, ở khách sạn ngây người vài ngày, bên ngoài đã rớt xuống vài ngày mưa.
Ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-chi-tram/1957134/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.