Sáng sớm Hàn Mộng Khuê đã chạy tới tẩm cung của Hoàng thượng, xin được thỉnh an, tiện thể nhìn sắc mặt Hoàng thượng một chút. Hôm qua chính mình lỗ mãng làm y khó chịu. Hắn nào biết Hoàng thượng còn có hậu chiêu khiến hắn phải vỗ bàn khen hay như thế. Hôm nay ngẫm lại những lời kia phải nói sao cho tâm tình Hoàng thượng tốt lên. Không ngờ trước tẩm cung của Hoàng thượng lại gặp Tương Lý Nhược Mộc.
“Thái úy đại nhân.” Hàn Mộng Khuê bước vài bước đi tới, “Sao Thái úy đại nhân không đi vào?” Vừa hỏi xong, Hàn Mộng Khuê đã muốn cắn đứt đầu lưỡi của mình.
Lưu công công từ bên trong đi ra, trước tiên thỉnh an Thái úy. Rõ ràng Tương Lý Nhược Mộc đã không chờ được, nhưng câu đầu tiên vẫn là hỏi Lưu công công, “Tối hôm qua Hoàng thượng có ăn được không? Ngủ có ngon không?”
Lưu công công gượng cười, khom lưng nói, “Hoàng thượng những ngày qua đều mất ngủ. Nhưng đêm qua thì tốt hơn, hiếm khi ngủ liền ba canh giờ như thế. Sáng nay nô tài tiến vào dâng đồ ăn sáng thấy sắc mặt Hoàng thượng cũng tốt.” Tương Lý Nhược Mộc khẽ gật đầu, Lưu công công vội nói một câu, “Nhưng Hoàng thượng nói, mời Thái úy trở về đợi chỉ.”
Hàn Mộng Khuê nghĩ Tương Lý Nhược Mộc sẽ nổi giận nhưng hắn chỉ trầm mặc một hồi rồi nói “Ta sẽ ở đây đợi tới khi nào Hoàng thượng muốn gặp ta.”
Dường như Tương Lý Nhược Mộc còn muốn Lưu công công chuyển lời đến Hoàng thượng giúp mình, một tên thị vệ phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-ba-hao-mieu-suong-khoi-menh-mong/2703951/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.