Cảnh Hi Miểu thay y phục, tiểu thái giám còn chưa buộc xong thắt lưng cho y đã bị y đẩy ra. Cảnh Hi Miểu vội vã đến trước bàn dài, tìm vật gì đó trong tráp. Y liếc nhìn Trình Húc Lương, “Vẫn chưa có động tĩnh gì sao?”
“Thái úy phủ không có gì bất thường, cũng không thấy người của Thái úy phủ cùng Dục Giang vương ở dịch quán trong kinh thành liên lạc.” Trình Húc Lương tạm ngừng một chút, “Có điều thần cảm thấy kỳ lạ là, mật thám của Dục Giang Vương trong tháng này không hề đến kinh thành.”
Cảnh Hi Miểu sửng sốt, dường như cũng không hiểu vì sao. Bất kể là trước hay sau khi khai chiến, mật thám của Dục Giang Vương ở kinh thành cùng với phiên quốc qua lại liên tục. Trình Húc Lương vẫn một mực theo dõi những người này, Cảnh Hi Miểu biết. Nhưng bây giờ đột nhiên không thấy nữa, phải chăng…
“Hoàng thượng, chẳng lẽ là Cảnh Dụ phản loạn? Sau khi cùng Dục Khánh Vương khai chiến, Hoàng thượng từng bí mật ban xuống một đạo chiếu cần vương cho Cảnh Dụ. Chẳng lẽ sau khi hắn nhận được mật chiếu liền thay lòng đổi dạ, ở trong triều cũng kiềm chế, nhẫn nhịn giống như Dục Giang Vương sau đó muốn nhân cơ hội mà chiếm lấy kinh thành, tự xưng vương xưng đế?” Tương Lý Nhất Bình không chịu nổi Cảnh Hi Miểu mãi không chịu lên tiếng. Y thông minh lại trẻ tuổi nhưng bây giờ không phải là vẫn bị dọa sợ đấy sao? Hắn buồn bực nhìn Cảnh Hi Miểu đang ngồi ngẩn ra.
(chiếu cần vương: chiếu chỉ lệnh phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-ba-hao-mieu-suong-khoi-menh-mong/2703943/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.