Ngày thứ 10.
9 giờ sáng.
Tôi lại một lần nữa rời khỏi bệnh viện. Lần này là cái Phương đến đón tôi. Hôm qua nó vừa đáp xuống sân bay đã chạy đến bệnh viện tìm tôi, tôi vốn muốn giấu nó nhưng rồi thông tin của nó nhạy quá tôi cũng không còn cách nào đành phải nghe nó lải nhải mấy hồi.
Phương chở tôi về Yên rồi đi ngay, hiện tại là tháng 4 - tháng cao điểm của dự án mà nó đang phụ trách nên nó không có thời gian chém gió cùng tôi. Tôi mở cửa vào nhà, thay một bộ quần áo mới rồi ra khỏi nhà.
Trong mấy ngày ở bệnh viện, tôi đã tranh thủ tìm được nguồn cung cấp thực phẩm cho Yên, hôm nay tôi hẹn họ ký hợp đồng.
10 giờ 30 phút sáng, tôi đến nơi. Chỗ này khá xa Yên và lúc tìm thông tin cũng khá khó tìm. Tôi phải dùng đến những quan hệ mình có mới tìm ra được, sau đó còn mất kha khá công sức để thuyết phục họ cung cấp thực phẩm cho tôi. Vì đây là một nông trại theo kiểu gia đình, nói gia đình nhưng không hẳn là một nông trại nhỏ. Điểm đặc biệt khiến tôi thích ở nông trại này là thực phẩm hữu cơ rất an toàn và tốt cho sức khỏe.
Tôi đứng ở cổng nông trại một lúc thì có người ra đón, là một người phụ nữ khoảng hơn năm mươi, tóc đã điểm hoa râm. Bà ấy mặc một bộ quần áo màu nâu sẫm, tôi đoán đây là chủ nông trại. Hôm qua tôi trao đổi qua điện thoại với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-an-dai-nhan/2628710/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.