Vẫn chưa hề hay biết đại họa sắp giáng xuống dầu, mấy tên thiếu gia xốc đồng bạn bị thương lên, cả đám đang muốn ra khỏi bao sương, không ngờ đã gặp vật cản ngay ngoài cửa.
Cả đám cẩn thân đánh giá người mới tới: sắc mặt âm trầm, áo choàng đen sẫm, cả người tỏa ra khí tức lạnh lẽo. Mấy người bọn chúng đúng là có thể tăng thêm khí thế nhưng rõ ràng vẫn kém xa người mới đến.
Đánh bạo, Trương công tử ưỡn ngực tiến lên quát lớn, “Mau tránh ra! Xem náo nhiệt cái gì!”
Ngoài bao sương lập tức vang lên tiếng hít khí của nữ tử, mà dẫn đầu chính là tiếng hít khí phát ra từ miệng tú bà.
Mạnh Diễm vẫn bất động, nhãn thần hung ác nhìn lướt qua năm tên thiếu gia, rồi quét vào phòng tìm kiếm, cuối cùng dừng lại trên người tiểu tử đang bò dậy lấy khố tử (quần).
Thân ảnh nho nhỏ đó không ngừng run rẩy, nhưng vẫn cố gắng lui vào trong góc.
Kiều Bảo Nhi chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt mơ hồ như nhìn thấy chủ tử trước đây. Xoát! Mặt nó lập tức trắng bệch, nó lúng túng hỏi, “Ngươi cũng đến khi dễ ta sao…”
Cúi mặt xuống, từng giọt từng giọt máu rơi xuống đôi tay nhỏ bé, níu chặt bố liêu che đậy hạ thân không trọn vẹn, cả người giống như con kiến bé nhỏ bị người đời giẫm đạp, ngắc ngoải nhúc nhích trên mặt đất, theo bản năng mà tìm chỗ an toàn có thể che chở cho mình.
Đau đớn tập kích trái tim nó, như không nghe thấy những tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yem-no/2406125/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.