56
Ta gật đầu một cách nặng nề: “Bắt hắn về lóc thịt cho Tiểu Hoa ăn.”
“Tiểu Hoa là ai?”
“Là con rùa ta nuôi.”
“…”
57
“Ta dặn Tiểu Kim tử đưa nàng trở về?” Bệ hạ bất lực nhìn ta đang dựa vào vai ngài.
“Không muốn, ta không muốn trở về, ta sợ.”
“Sợ cái gì?” Bệ hạ khẽ cau mày lại, đỡ lấy bờ vai của ta.
“Ta chỉ có một mình, ở trong cung điện lớn như vậy, ta có thể không sợ sao?” Ta bĩu môi: “Ta nhớ nhà… ta còn sợ… sợ.”
“Còn sợ cái gì?” Bệ hạ cười lên, lông mày cong cong.
“Sợ làm hoàng hậu.” Ta lấy hết dũng khí rồi nói: “Ngài dự định khi nào… sẽ đón Liễu Phất Như vào cung?”
Bệ hạ thu liễm nụ cười lại: “Ai nói với nàng là ta muốn đón nàng ta vào cung?”
Ta không lên tiếng nữa.
“Lão già Liễu Thanh Vân kia, nghĩ là có thể tiếp tục uy hiếp trẫm, giống như hai năm trước.” Bệ hạ cười khẩy: “Chỉ là mộng xuân thu của hắn.”
Ta nhìn dáng vẻ tràn đầy tự tin của ngài, không nhịn được cười hỏi: “Thế nhưng không phải là bệ hạ đã đồng ý với hắn rồi sao?”
“Đồng ý yêu cầu của hắn là ta của hai năm trước.” Bệ hạ nói một cách ranh mãnh và tự tin: “Ta của ngày hôm nay đã không còn là ta của ngày hôm qua nữa rồi. Huống hồ chi là ta của hai năm trước?”
Ta nhịn không được cười ha ha, bộ dạng không biết xấu hổ của ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yem-nga-lai-thoi-lo/2952145/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.