Bệ hạ vẫn không muốn gặp ta, ta cũng không sốt ruột quá mức nữa. Dù sao hôm ấy ta và Đoan vương vốn trong sạch.
Hiện tại quan trọng nhất là Đoan vương, cùng với giải quyết Minh Nguyệt thế nào.
Ta không biết bệ hạ xử lý Đoan vương ra sao, thậm chí Minh Nguyệt cũng không biết.
Đoan vương có đưa bệ hạ chứng cứ trong sạch hay không, vì sao mãi mà bệ hạ không muốn gặp ta, tất cả nghi vấn lại khiến ta rơi vào lo nghĩ.
Chưa tới buổi trưa Kim công công đã một mình dẫn theo tiểu thái giám đến điện Triêu Dương.
Ta ngồi nghiêm chỉnh trên thủ vị, lẳng lặng nghe Kim công công nói.
“Thế nên bệ hạ vẫn không chịu tin ư?” Ta ngắt lời đối phương.
Kim công công nâng một bát thuốc đen như mực, do dự nói: “Bệ hạ cũng chỉ để cho an toàn…”
Ta mỉm cười, nói: “Bổn cung có thể uống bát thuốc tránh thai này.l
Kim công công thở phào một hơi, vội hỏi: “Đây là do ngự y kê, tuyệt đối sẽ không làm tổn hại đến phượng thể của nương nương.”
“Ta có một điều kiện.” Ta nhắm mắt lại, “Bổn cung muốn gặp bệ hạ, nếu không bổn cung quyết không uống.”
132
Không đợi ta gặp được bệ hạ thì đã nghe thấy được tin dữ.
Phụ thân bệnh nặng, Tây Bắc nội loạn tranh đấu, vì tranh giành vương vị mà tộc Ô Mộc đã máu chảy thành sông.
Ta nhìn thư tín trong tay, Tây Bắc và Bắc Ngụy cách xa vạn dặm, cho dù là người của trạm dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yem-nga-lai-thoi-lo/2952122/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.