Hứa Nghiễn sửa sang lại quần áo trên người cho chỉnh tề, dùng sức để vuốt phẳng hết các nếp nhăn trên vạt áo, cài nút lại. Nhờ ánh trăng chiếu vào từ cửa sổ sát đất, anh sờ cái bụng đang phập phồng của cô. Ánh trăng tô điểm khuôn mặt của anh, khiến nó tăng thêm vài phần trong veo nhưng lạnh lùng.
"Khó chịu?"
Mạnh Khinh Khinh gật đầu nhẹ nhàng, “Khó... khó chịu.”
Ngón tay vừa dài vừa thô thăm dò và cửa huyệt khép kín chặt chẽ, đầu ngón tay mở miệng tử cung ra, chất dịch cũng theo đó mà tuôn trào, thấm đẫm cả ngón.
"Khá hơn chút nào không?"
"Ừm." Mạnh Khinh Khinh nghe thấy tiếng nói bình thản của anh, đáy lòng tựa như có gì đó trỗi dậy, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ửng hồng.
Hứa Nghiễn rút ngón tay ra, dùng khăn để lau đi chất dịch ở thân dưới của cô, khoác áo sơ mi của mình cho cô, sau đó còn giúp cô mặc áo vest. Bàn tay mát lạnh của anh sờ lên khuôn mặt Mạnh Khinh Khinh, ngón tay lồng vào tóc để giúp cô buộc gọn nó lên, vén hộ cô vài sợi tóc lòa xòa bên má ra sau tai.
"Đi thôi, tôi đưa cô về nhà."
Mạnh Khinh Khinh vòng tay qua cổ anh, khuôn mặt nhỏ nhắn dán vào ngực anh. Nhịp tim của anh bình tĩnh, có quy luật, nhưng trái tim cô sớm đã muốn nhảy ra ngoài cổ họng, kích động tới mức không biết phải làm thế nào.
Hứa Nghiễn để cô ngồi sau xe, bản thân mình thì chuyển tới ghế lái, đút chìa khóa vào, khởi động, dùng sức đạp chân ga. Chiếc xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-xuan-hoa-hop/54471/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.