Diệp Thư đi đến trước mặt anh, hơi khom người xuống. Khương Nhạc nhìn cô từ phía trên. Mấy sợi tóc mai của Diệp Thư được vén gọn sang một bên, khẽ bay bay trước trán, khuôn ngực phập phồng của cô lộ ra hình vòng cung cuộn sóng đẹp đẽ. Anh cố nuốt nước bọt, vật dưới thân cứ dồn dập không ngừng, sớm đã không thể bình tĩnh được rồi.
Diệp Thư vẫn rất hồn nhiên trong tình cảnh nguy hiểm, cô làm hết phận sự của mình, hỏi han, “Chân trái hay chân phải?”
"Chân trái."
"Đau ở chỗ nào?”
"Cẳng chân.”
"Anh vén quần lên một chút.”
Khương Nhạc vén chiếc áo choàng tắm, để lộ chân trái với cơ bắp chắc chắn. Anh sống sung sướng an nhàn, da dẻ trắng trẻo, nhưng nếu so sánh với đôi tay ngọc của Diệp Thư thì có thể thấy rõ da anh tối hơn hẳn. Cô có một đôi tay tuyệt diệu, từng ngón thon dài như búp măng, vừa trắng vừa mềm, hệt như bông vải vậy. Trước kia, anh cảm thấy mình là một người có thể khống chế bản thân, nhưng cánh tay non mềm của cô đáng yêu quá đi mất, ngay cả nằm mơ, anh cũng muốn cầm nó lên để thưởng thức một phen.
Cô thử thăm dò cẳng chân anh, “Có đau không?”
"Không đau."
Cô hơi dùng sức, "Đau không?"
"Không đau."
Lại ấn vào mạnh hơn, "Đau không?"
Làm sao có thể đau được? Bị cô nắn bóp thoải mái như vậy, ngay cả đầu ngón tay cô cũng giống như có dòng điện xẹt qua, khiến anh tê rần cả cõi lòng, "Không đau."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-xuan-hoa-hop/1978529/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.