Lục Nguyên không khỏi ngây người, trong mắt đầy vẻ không thể tin được và mờ mịt, sắc mặt của thị dần dần trở nên tái nhợt, nỗi đau đã giam cầm cả cuộc đời thị, mà chân tướng hóa ra lại thê t.h.ả.m như vậy!
Thị nhắm hai mắt lại, lòng đau đớn tan nát, nhưng biểu cảm lại càng lúc chỉ còn lại sự trống rỗng, thị không biết mình nên nói gì, dường như giờ khắc này cũng không thể nói nên lời.
Là thị quá ngốc rồi, phải không?
Khóe miệng thị nhẹ nhàng cong lên một tia cười ý vị sâu xa đáng suy ngẫm: "Cảm ơn đệ, nhị đệ, trước khi ta c.h.ế.t đã biết được sự thật này, xuống dưới lòng đất, ngược lại ta có thể giải thích rõ ràng với phụ mẫu rồi."
Không nói lời tha thứ, cũng không cần nói thêm hòa giải gì nữa, thị từ từ ngẩng đầu, nhìn Lục Mậu: "Nhị đệ, nể tình chút tình nghĩa của đệ và tỷ tỷ thuở nhỏ, có thể làm phiền đệ giúp ta bảo toàn cho nhi t.ử ta không? Tính tình thằng bé lương thiện nhất, tất cả đều là do ta làm liên lụy, là lỗi của ta."
Lục Mậu suy tư một chút, gật đầu nói: "Ta biết, ta sẽ làm, huống hồ nhị hoàng t.ử cũng là nhi t.ử của Hoàng thượng, Hoàng thượng thực ra hiểu rõ nhất tính tình hắn, ngài ấy sẽ không làm hại con của mình."
Lục Nguyên lại cười lạnh châm chọc: "Ông ta, Lục Mậu, đệ nên hiểu ông ta hơn ta, trong lòng ông ta, tình thân huyết thống đối với ông ta không hề quan trọng, ai có ích cho ông ta mới quan trọng!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-xuan-chang-muon/4909022/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.