Mùng một tháng Năm, tiết Đoan Dương đang là giờ Dậu, trong Đông chính viện đèn đuốc sáng trưng, Lục Mậu cô đơn một mình ngồi trước bàn tròn tại Tây sương gian.
Những bà tử, nha hoàn phụ trách bữa ăn lần lượt đi vào, dọn thức ăn, bưng trà rót nước.
Bình thường phủ Quốc Công quyền cao chức trọng, đáng lẽ phải sớm tới Thái Hòa Điện để triều hạ và dự yến tiệc Đoan Dương, nhưng nay Lục Mậu đã bị bãi quan phải đóng cửa tự kiểm điểm tại phủ Quốc Công, cho nên năm nay phủ Anh Quốc Công ngay cả gia yến cũng không dám làm rầm rộ.
Đại phòng và Tam phòng đều tự mình đón lễ trong phòng riêng, hai phòng bọn họ người đông, không khí lễ tết cũng coi như náo nhiệt. Chủ nhân, nha hoàn và bà t.ử của mỗi phòng đều bận rộn cả ngày, khắp nơi rộn rã, tiếng cười nói vui vẻ, chỉ có Đông chính viện là lạnh lẽo, chỉ có một người.
Trên bàn bày năm đĩa đồ nhắm, ba món quả, ba loại bánh màn thầu cuộn nhỏ, ba món canh, một đĩa bánh đường mật ong, một đĩa bánh ú, một con gà mái, các món rau có cải thìa, cơm bò dê kho, rượu xương bồ.
Rượu thịt bày đầy trên bàn, Lục Mậu liền xua tay ý bảo nha hoàn bà t.ử không cần ở lại hầu hạ dọn thức ăn, bảo bọn họ cũng lui xuống ăn lễ.
Mọi người đều lĩnh mệnh lập tức lặng lẽ lui xuống, tiếng người bỗng chốc tản đi hết, ngay cả bụi bậm trong phòng cũng trở nên lạc lõng, dưới ánh tà dương buổi chiều, bay lượn rồi rơi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-xuan-chang-muon/4863214/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.