“Cây xanh rậm rạp ngày hè dài, lầu gác in bóng đáy ao.”
Thời gian trôi đi thật nhanh, nàng xuân vừa lặng yên lướt qua ngày đông mà tới, vậy mà thoắt cái đã vội vàng rời đi, hoa xuân tàn hết, trời hè liền đúng hẹn bước đến, khi cơn gió thổi lướt qua đóa hoa t.ử vi đến những đầu cành trơ trụi gầy guộc, thì cành cây đã chuyển sang màu xanh, những bông hoa cánh trắng nhụy hồng mới chớm nở, dường như chỉ trong chốc lát đã đến tiết tháng Năm giữa hè.
Hai tháng trước, sau khi Ngô Triết và Yến Nương gấp rút tổ chức một lễ cưới giản dị, ông ta liền thay áo trắng vải thô, theo các quan sai áp giải lên đường đến Vân Nam phục dịch. Nhờ Ngô Cẩm Họa đã lo lót và chi tiền trên dưới, Ngô Triết ở trên đường đi cũng không phải chịu quá nhiều khổ cực.
Ông ta bị đày đến Vân Nam sung quân, trong quân đội đương nhiên là địa bàn của Anh Quốc Công, cho nên vì nể mặt Anh Quốc Công, cũng không sắp xếp cho ông ta làm những công việc lao dịch quá nặng nhọc, chỉ là những công việc lặt vặt như dọn dẹp, nuôi ngựa mà thôi.
Còn Ngô Cẩm Họa sau khi xử lý xong các vấn đề của Ngô gia, giúp Yến Nương mở quán trọ trong thành, vốn luôn bị bó hẹp trong chốn nội trạch, giờ ra ngoài phố xá mới thấy được trời đất rộng lớn biết bao.
Tháo mạng che mặt trên mũ ra, thay những bộ lụa là xa hoa, dùng con người thật của mình để nhìn thấy thế gian chân thật, Ngô Cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-xuan-chang-muon/4860560/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.